Hôm nay thứ tư Lễ Tro, bắt đầu cho Mùa Chay thánh, tôi mời gọi mọ người suy nghĩ đôi điều về Mùa Chay.
Mùa Chay là mùa chúng ta được mời gọi để suy nghĩ về tình
yêu, một tình yêu đích thực, trong suốt nhưng cũng có phần lạ kỳ nhất trong
lịch sử nhân loại: tình yêu của Thiên Chúa dành cho từng người tội nhân chúng
ta. Vì yêu thương chúng ta, vinh quanh lẫy lừng của một Thiên Chúa, Giêsu cũng
chẳng màng chi đến. Ngài chấp nhận bị nộp vào tay người đời, bị xem là đồ bị
nguyền rủa và xấu xa. Ngài đến để thi ân giáng phúc cho người ta, nhưng chính
Ngài lại bị chính những người mình yêu bội phản và giết chết. Ấy vậy mà Ngài
không hề buông ra một lời phản kháng; trái lại, còn an ủi, còn nói lời thứ tha.
Khi yêu, người ta chẳng màng chi đến mình nữa! Tất cả những gì người ta làm chỉ
nhắm đến hạnh phúc và tương lai tươi sáng của người mình yêu. Giêsu đã yêu mà
không hề chiếm giữ, yêu mà vẫn tôn trọng tự do. Ngài chỉ mong chờ, chứ không
bắt buộc người mình yêu phải yêu mình như thế. Chúng ta có cảm nghiệm được tình
yêu này của Giêsu trong cuộc đời mình không?
Thời gian mùa Chay cũng mời gọi chúng ta hãy nhớ đến thân
phận tro bụi của mình, nhớ đến cái kết cục thảm khốc mà ai cũng phải tiến đến
là cái chết, nhớ đến những ảo tưởng và phù hoa mà tiền tài và danh vọng ở thế
gian này bày vẽ trước mặt ta. Hãy suy nghĩ về cái chóng qua của một kiếp con
người, cũng tựa như những cánh hoa tươi trong vườn. Một thời hoa cũng thơm
hương, gọi mời ong bướm muôn phương, nhưng rồi cũng có ngày hoa trở nên xơ xác.
Cao sang mấy, danh vọng mấy, rồi có ngày chúng cũng sẽ trôi tuột khỏi bàn tay
ta. Ta được mời gọi để hướng đến một điều gì đó bền vững hơn, chắc chắn hơn,
một tài sản cao quý hơn trên Nước Thiên Đàng. Ta hãy tìm cách tích trữ của cải
ấy qua đời sống cầu nguyện, qua những việc hy sinh và qua những việc bác ái.
Ước chi mỗi gia đình và cộng đoàn Kitô hữu biết tận dụng
thời gian Mùa Chay này, để gạt bỏ một bên những điều gì gây lo ra cho tâm trí
và tăng trưởng trong những điều nuôi dưỡng tâm hồn, hầu yêu mến Thiên Chúa và
tha nhân. Tôi đặc biệt nghĩ tới một sự dấn thân lớn hơn cho việc cầu nguyện, chạy
đến bí tích hòa giải và tham dự tích cực vào bí tích Thánh Thể, đặc biệt Thánh
lễ ngày Chúa nhật. Với thái độ bên trong ấy, chúng ta hãy đi vào tinh thần sám
hối của Mùa Chay. Nguyện xin Đức Trinh nữ Maria, “Nguồn hoan lạc của chúng ta,”
đồng hành và trợ giúp chúng ta trong nỗ lực giải thoát tâm hồn khỏi nô lệ tội
lỗi, biến nó thành “nhà tạm sống động của Thiên Chúa.” (Sứ điệp Mùa Chay 2009).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét