Translate

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

LÀM VIỆC DƯỚI ÁNH SÁNG CỦA CHÚA..!



“Anh tính làm gì thì làm mau đi.”  (Ga 13, 27b) Một câu nói tưởng như bình thường Chúa Giêsu nói với Giuđa với vai trò và bổn phận của người quản lý, nhưng nó lại diễn tả nội tâm con người khi đối diện với chính lương tâm của mình. Bởi vì tiếng lương tâm là tiếng Chúa !

Ngày nay, Chúa vẫn nói với mỗi người chúng ta: “Anh tính làm gì thì làm mau đi”, để mong mỗi người chúng ta cẩn thận trong hành động và chọn lựa dưới ánh sáng của Chúa. Con người chúng ta vốn yếu đuối nhiều khi không đủ sáng suốt để nhận ra ý Chúa và không đủ sức thi hành, đó là thân phận của con người như thánh Phaolô đã nói: “Điều tốt tôi muốn làm nhưng tôi lại không làm; điều xấu tôi không muốn nhưng tôi lại cứ làm”. Yếu đuối làm cho con người nản chí. Tội lỗi làm tiếng lương tâm bị lu mờ. Bi kịch của Giuđa cũng là bi kịch của mỗi người chúng ta, chúng ta có tự do trong cuộc đời nhưng đôi lúc chúng ta lại sử dụng tự do đó để chống lại Thiên Chúa.

Chỉ có Chúa Giêsu mới thực sự là người đã sống cho đến cùng thánh ý của Chúa Cha. Ngài nhận ra ý của Chúa Cha một cách rõ ràng và quyết tâm thực hiện bởi Ngài luôn kết hiệp với Chúa Cha bằng đời sống cầu nguyện liên lỉ. Như vậy, đây không chỉ là một cố gắng riêng tư, nhưng đó còn là một ân ban mà chúng ta chỉ có thể hiểu được khi nhìn ngắm cuộc đời của Chúa Giêsu.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn tín thác vào Chúa với mọi lựa chọn trong cuộc đời, cho dù đôi lúc chúng con có yếu đuối bất xứng đến đâu, chúng con vẫn tin tưởng vào tình yêu và sự tha thứ của Chúa.

CHÚA GIÊSU TUYÊN BỐ SỰ PHẢN BỘI CỦA JUDAH VÀ CỦA PHÊRÔ.



Sự phản bội của Judah Iscariot: Chúa Giêsu cho Judah biết sự phản bội của ông: Để khỏi gây hoang mang và ngộ nhận giữa các tông đồ, và cũng để cho Judah biết không có gì ông tính tóan qua được mắt Chúa, Ngài nói: “Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy.” Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Judah, con ông Simon Iscariot. Có lẽ chỉ có 3 hay 4 người biết kẻ phản bội: Chúa Giêsu, đương sự, Phêrô và Gioan. Khi biết kế họach bị bại lộ; ngay khi Judah vừa ăn xong miếng bánh, Satan liền nhập vào y. Đức Giêsu bảo y: “Anh làm gì thì làm mau đi!” Judah liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối. Thánh sử Gioan muốn nhấn mạnh cho độc giả hiểu thế nào là “trời đã tối:” trời tối vì khi ăn Lễ Vượt Qua, trời bên ngòai đã vào đêm; nhưng tâm hồn của Judah từ lúc đấy cũng trở nên tăm tối, vì đã quay lưng lại với nguồn ánh sáng chân thật là Thầy mình.

Sự phản bội của Phêrô: Chúa Giêsu biết rõ tính tình của Phêrô: nhanh nhẩu đoảng, hứa đấy rồi quên đấy. Ông rất nhiệt thành, nghĩ sao nói vậy; sống về trái tim hơn là về trí óc. Vì thế, Chúa nhắc nhở ông: “Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.” Chúa Giêsu biết cả quá khứ, hiện tại, và tương lai của Phêrô. Đó là lý do tại sao Chúa nói với ông: “Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được; nhưng sau này anh sẽ đi theo.” Ông chưa sẵn sàng theo Chúa hẳn lúc này, nhưng sẽ đến ngày ông sẽ cùng đi con đường thập giá với Chúa; lúc đó, lời ông nói “Con sẽ thí mạng con vì Thầy!” thành hiện thực.

Nhưng có một sự khác biệt lớn giữa hai sự phản bội của Judah và của Phêrô: Sự phản bội của Judah là sự phản bội có tính toán; sự phản bội của Phêrô là sự phản bội vì yếu đuối, xảy ra cách đột xuất vì không chuẩn bị. Sự phản bội của Judah không dành chỗ cho hối hận và trở lại; sự phản bội của Phêrô tức khắc quay về khi nhận ra mình đã làm điều đó: “Ông òa lên khóc!” (Mk 14:72).