Dọc
đường hãy rao giảng rằng; Nước Trời đã đến gần (Mt 10, 7)
Tin mừng
hôm nay kể về việc Chúa Giêsu gọi các môn đệ. Họ không có của cải, không có học
thức cao, không có địa vị trong xã hội. Họ được chọn từ trong dân gian, những
người chỉ làm việc thường, không được giáo dục đặc biệt, không có lợi thế xã hội.
Người ta nói Chúa Giêsu không tìm kiếm những người phi thường, Ngài tìm những
người tầm thường để làm việc một cách rất phi thường. Sự chọn gọi các môn đệ của
Chúa Giêsu là có chủ đích: Đó là để sai đi, công bố Tin Mừng Nước Trời, cùng với
sứ mạng, các môn đệ được trao cho quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ
chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền. Đây là dấu chỉ của thời đại Nước Trời
đã đến, Tin Mừng thắng được sự dữ, Tin Mừng đến để phục vụ, để cứu chữa. Lệnh
sai đi của Chúa Giêsu năm xưa vẫn còn hiệu lực cho Giáo Hội hôm nay, người Kitô
hữu có bổn phận đến với muôn dân, mang Tin Mừng của Chúa đến bằng sự phục vụ,
yêu thương và cứu chữa. Sứ điệp của việc chọn gọi ở chỗ Chúa Giêsu nhìn mỗi người,
không phải chỉ để thấy họ thế nào, nhưng để thấy Ngài có thể khiến họ trở nên
như thế nào. Không ai nên nghĩ rằng mình không có gì để dâng cho Chúa, vì Chúa
Giêsu không chọn những người tài cao và học rộng, giàu sang và quí phái, chức vụ
và uy quyền trong xã hội, nhưng Ngài đã chọn người có tấm lòng và thiện chí. Chỉ
cần hai điều này thôi, còn mọi điều khác Chúa sẽ lo liệu.
Bài Tin
mừng hôm nay cũng cho chúng ta thấy điểm
nhấn của Thánh sử Matthêu về các tông đồ, là thi hành sứ vụ, chứ không phải là
được Chúa Giêsu kêu gọi. Thánh Matthêu đề cao mối liên lạc mật thiết giữa tông
đồ đoàn và sứ mạng truyền giáo. Họ là những chứng nhân tiêu biểu đã được Chúa
Giêsu huấn luyện, trao quyền hành và trao nhiệm vụ truyền giáo như chính Ngài
đã được Chúa Cha sai đi vậy. Các tông đồ tuy khác nhau về nhiều phương diện,
nhưng các Ngài vẫn hợp tác thi hành một sứ mạng là rao giảng Nước Thiên Chúa.
Chúa Giêsu thiết lập nhóm mười hai rất ô hợp, nhưng Chúa vẫn nhắm tới việc họ
phải làm chứng bằng chính đời sống của họ: họ làm chứng về tình thương của Chúa
đối với họ, gọi họ khi họ hoàn toàn bất xứng; họ làm chứng về sức đổi mới của
ơn Chúa, họ là những con người đầy tự nhiên, nhưng được thấm nhuần tinh thần của
nước trời; họ phải làm chứng về sự hiệp nhất, tuy họ rất khác biệt nhau, nhưng
họ vẫn keo sơn gắn bó với nhau; họ làm chứng về quyền năng và vai trò chủ động
của Thiên Chúa, họ không làm được bao nhiêu, chính Thiên Chúa làm tất cả nơi họ
trong công trình cứu độ. Học hỏi gương các tông đồ và theo lời Chúa Giêsu dạy,
khi làm tông đồ chúng ta phải đề cao tính cách cộng đoàn bằng đời sống liên đới,
tương trợ và hiệp thông với nhau. Người tông đồ phải đề cao sứ mạng truyền giáo
bằng cách nhiệt tình, mau mắn và vị tha trong mọi công tác tông đồ truyền giáo.
Chúng ta cũng tin tưởng vào ơn Chúa, Ngài sẽ ban cho chúng ta khả năng như Ngài
đã ban cho các tông đồ xưa, đặc biệt là qua bí tích và việc cử hành phụng vụ.
Hơn nữa, chúng ta tin Chúa làm mọi sự trong chúng ta, khi Ngài chọn chúng ta và
sai chúng ta đi làm tông đồ truyền giáo, tiếp tục thi hành sứ vụ cứu độ của
Ngài. Nhờ vậy chúng ta luôn an tâm tự tin và hăng say không nghi ngờ, không do
dự sợ hãi khi thấy mình yếu kém, dốt nát hèn hạ, nhưng luôn can đảm dấn thân
trong sứ vụ, trong tinh thần tin tưởng phó thác.
*****
Lạy
Chúa, không phải tìm kiếm đâu xa, mà ở ngay bên cạnh gia đình chúng con, gần
bên giáo xứ chúng con, ngồi bên cạnh chúng con nơi học đường, làm với chúng con
nơi công sở… còn rất nhiều người chưa nhận biết Chúa. Xin cho chúng con biết cộng
tác với Chúa mà đem Tin Mừng cho họ bằng việc cảm hóa họ qua đời sống đạo đức của
chúng con. Amen.