Translate

Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

HÃY TIN VÀO CHÚA


Đức Giê-su bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về. (Ga 4, 50)

Bài Tin Mừng hôm nay kể về một trường hợp chữa bệnh khá đặc biệt của Chúa Giêsu, khác hẳn với cách thông thường Người vẫn làm. Nghĩa là thay vì phải có một sự đụng chạm trực tiếp với bệnh nhân, thì hôm nay Chúa chữa bệnh từ xa, chữa bệnh không phải vì niềm tin của bệnh nhân mà vì niềm tin và trái tim yêu thương của người cha bệnh nhân. Chúa Giêsu không đụng chạm đến thân thể bệnh nhân, nhưng đụng chạm vào tấm lòng và yêu thương của người thân của họ.

Xét về thế giá và địa vị, viên sĩ quan trong bài Tin Mừng hôm nay (Ga 4, 46-54) có quyền lực về mặt chính trị, ông còn có quyền bắt, trục xuất hoặc ngăn cấm Chúa Giêsu truyền đạo, ông sẽ tin tưởng vào quyền lợi vật chất và khoa học hơn là niềm tin. Thế nhưng, ông nhận ra nơi con người Chúa Giêsu không đơn thuần là một thầy dạy như các kinh sư, mà là một vị ngôn sứ của Thiên Chúa, ông đã hạ mình đến cầu xin Người. Lại nữa, vì tấm lòng của một người cha thương đứa con bệnh tật, ông không ngại vượt qua rào cản của ý thức hệ và chính trị, để chạy đến với Chúa Giêsu. Nhưng hơn hết, ông tin vì ông nghe Lời Chúa Giêsu bảo: “Ông về đi, con ông sống”, chứ ông không đòi dấu lạ rõ ràng, nên niềm tin đó đã chữa lành cho con ông.

Còn chúng ta, đứng trước những khó khăn, đau khổ, bệnh tật… chúng ta có đặt niềm tin đủ vào Chúa để xin Ngài trợ lực không, hay là ỷ lại vào sức mình? Ước gì sau khi đọc bài Tin Mừng này, mọi người chúng ta xác tín hơn vào sự quan phòng của Chúa, để trong khi chúng ta ra sức đương đầu với những khó khăn và đau khổ của cuộc sống, biết chạy đến Chúa để được Ngài soi sáng và ban ơn trợ lực. Và trên hết, hãy tin tưởng và cầu xin Chúa chữa lành bệnh tật nơi tâm hồn chúng ta.

******

Một niềm tin đích thực không cần một sự nhìn thấy tỏ tường, vì như thế không còn là tin nữa, mà là bất đắc dĩ chấp nhận một chuyện đã xảy ra rồi. Chúa Giêsu cũng đã khẳng định điều đó sau lời cầu xin của viên sĩ quan đến xin Người chữa lành cho con trai mình. Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin nhưng xin Ngài nâng đỡ niềm tin còn yếu kém của chúng con. Amen.

CHÚA LÀ ÁNH SÁNG THẾ GIAN


Đức Giê-su nói: “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù !.”(Ga 9, 39) 

Bài Tin Mừng đọc trong Chúa Nhật hôm nay thật dài, xoay quanh câu chuyện một người mù bẩm sinh đã được Chúa Giêsu cho sáng mắt. Câu chuyện Đức Giê-su chữa cho người mù từ khi mới sinh cho thấy: Đức Giê-su chính là Ánh Sáng Thế Gian, và chỉ những ai có lòng khiêm hạ mới đón nhận được ánh sáng ấy. Trong cuộc đối thoại, anh mù đã từng bước hiểu biết về Người: Từ "một người tên là Giê-su” (Ga 9,  11) đến “một vị Ngôn sứ !” (Ga 9,  17), rồi “Người bởi Thiên Chúa mà đến” (Ga 9,  33). Cuối cùng là “Con Người” (Ga 9, 35), là Tôi Trung của Thiên Chúa và là Đấng Thiên Sai, thì anh mù đã tuyên xưng: “Thưa Ngài, tôi tin” và sấp mình trước mặt Người (Ga 9, 37). Quả đúng là kỳ diệu, chính Thiên Chúa là Ánh Sáng và xóa tan bóng tối bao phủ con người. Tuy nhiên, không phải mọi người đều nhận được ánh sáng từ Thiên Chúa, vì có người tự cho mình là “sáng” thì họ không chịu nhận ánh sáng từ Thiên Chúa, còn có người sống trong tối tăm lại được ánh sáng Chúa soi dẫn để họ nhận được ánh sáng đích thực: “Tôi đến thế gian này, chính là để xét xử: cho người không xem thấy, được thấy, và kẻ xem thấy trở nên đui mù” (Ga 9, 39).

Một cách ngầm ý ở đây là tác giả Tin Mừng cho chúng ta thấy sự nghịch lý: Anh mù cả đời sống kiếp mù loà thể xác (như lời mấy kinh sư nói về anh) và không được ăn học lại “thấy” được Chúa Giêsu bởi Thiên Chúa mà đến (x. Ga 9,30-33); còn những kinh sư Do Thái sáng mắt và có bằng cấp Thánh Kinh kia lại không thấy được Đức Giêsu bởi đâu mà đến. Thật ra, chính sự ghanh tị và tham vọng, sợ lung lay cái ghế và cạn mất cái nồi. Đặc biệt, đường lối của Đức Giêsu không thoả mãn tham vọng của họ, nên họ đã không nhận ra và cố tình không nhận ra Đức Giêsu. Con mắt tâm hồn của họ ra mù tối, như lời Chúa Giêsu đã nói với họ: “Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: "Chúng tôi thấy", nên tội các ông vẫn còn!” (Ga 9,41).

TÓM LẠI: Thánh sử Gioan đã dùng câu chuyện Chúa Giêsu mở mắt người mù từ lúc bẩm sinh để khẳng định rõ ràng hơn, chính Thiên Chúa là ánh sáng. Và chính nhờ ánh sáng đích thực nơi Thiên Chúa đã thúc bách con người đến với Người, tin tưởng vào Người và nhận ra tình yêu nơi Người trào tràn chan chứa tưới lên khắp cả nhân loại. Như thế đã rõ, chính Ánh sáng từ Thiên Chúa, không những chỉ mở con mắt thể xác cho người mù, nhưng còn mở rõ con mắt đức tin nữa. Anh mù được mở mắt, mở hồn để thấy Chúa và tin vào Chúa cách mạnh mẽ.

*****

Lạy Chúa Giê-su, hiện nay còn biết bao người đang mù chữ, mù kiến thức, mù giáo lý… Nhất là đang bịt tai nhắm mắt như người Pha-ri-sêu xưa. Trong Mùa Chay này, xin cho chúng con biết dành thì giờ tham dự những cuộc tĩnh tâm để duyệt xét lại con người của mình. Xin cho chúng con ngày một hiểu biết Chúa để yêu mến Chúa, biết rõ con để không dám tự mãn và quyết tâm tu sửa các thói hư tật xấu để ngày một nên hoàn thiện giống Chúa nhiều hơn. Amen!