Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh
Thiên Chúa rằng: “Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên
Chúa đã viếng thăm dân Người” (Lc 7, 16)
Lời Chúa
hôm nay đặc biệt nói đến quyền năng của Thiên Chúa trên sự sống của con người.
Chỉ có Thiên Chúa mới là Đấng làm chủ sự sống và sự chết: Thiên Chúa đã dùng
ngôn sứ Ê-li-a mà cho đứa bé con của bà góa ở Xa-rép-ta sống lại (Bài đọc I,
sách 1V 17,17-24), đặc biệt, chính Chúa Giê-su đã phục sinh người con trai duy
nhất của bà góa thành Na-im (bài Tin Mừng Lc 7,11-17). Có một chi tiết trùng hợp
là cả hai đều là bà góa, và cả hai cũng chỉ có một người con trai duy nhất. Bà
góa theo Thánh Kinh là thuộc thành phần “người nghèo của Gia-vê”, và “người con
trai duy nhất” là niềm hy vọng duy nhất về sự sống còn của bà góa khốn khổ. Đùng
một cái, người con trai duy nhất chết, bà mất hết tất cả.
Lắm khi
trong cuộc đời mỗi chúng ta, cũng cảm thấy mất hết tất cả: Tình yêu bị phản bội,
sống cũng như chết, không còn gì để hy vọng, tương lai mù mịt và tuyệt vọng
chán chường buông xuôi. Xin hãy nhớ rằng, trong khi ta tuyệt vọng nhất, Chúa vẫn
đang ở đó. Liệu chúng ta còn nhớ đến Chúa không? Chúng ta có buông xuôi? Hay là
cứ tự sức mình một cách vô vọng? Cũng không ít lần tưởng chừng như Chúa vắng mặt
trước đau khổ của chúng ta, chúng ta vẫn tín thác vào chương trình của Chúa như
ông Gióp, hay là trách móc, chán chường thất vọng và tuyệt vọng? Trong huyền
nhiệm đau khổ, có khi Chúa xuất hiện giải cứu, như trường hợp của bà góa thành
Na-im được Chúa cho đứa con duy nhất sống lại, nhưng cũng có lúc Thiên Chúa dường
như im lặng trước nỗi đau, như trường hợp Mẹ Maria ôm thân xác Người Con Duy Nhất
đã chết và mai táng vào mộ. Nhưng trong tất cả, Thiên Chúa có lý do trong
chương trình của Người, mà mãi mãi vẫn là một huyền nhiệm trước mọi suy tưởng của
con người, đôi lúc xem ra thật bất công.
*******
Lạy Chúa! Lắm lúc chúng con cảm thấy như mất tất cả, mất cả điều chúng con yêu
quý nhất, và như chẳng còn gì để hy vọng, tình yêu, sự sống, tương lai… đã bị
đem đi chôn. Xin Chúa đừng bỏ rơi, nhưng xin đến trong sự tận cùng tuyệt vọng của
chúng con mà phục hồi tâm hồn chúng con, ban lại cho chúng con niềm vui và hy vọng.
Amen.