Đức
Giê-su nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy!” (Lc 7, 14)
Lời Chúa
hôm nay đặc biệt nói đến quyền năng của Thiên Chúa trên sự sống của con người.
Chỉ có Thiên Chúa mới là Đấng làm chủ sự sống và sự chết: Thiên Chúa đã dùng
ngôn sứ Ê-li-a mà cho đứa bé con của bà góa ở Xa-rép-ta sống lại (Bài đọc I,
sách 1V 17,17-24), đặc biệt, chính Chúa Giê-su đã phục sinh người con trai duy
nhất của bà góa thành Na-im (bài Tin Mừng Lc 7,11-17).
Với bà
goá thành Na-im, đứa con trai là niềm hy vọng duy nhất của bà, là sự sống và
tương lai của bà. Thật vậy, một người đàn bà đã chết chồng và chỉ có một đứa
con trai, bao tình yêu còn lại bà dành duy nhất cho nó, bao hy vọng bà đặt nơi
nó, vì nó là sự sống và tương lai tuổi già bà trông cậy vào nó. Đùng một cái,
người con trai duy nhất chết, bà mất hết tất cả: Tình yêu, sự sống, hy vọng,
tương lai… Tình trạng của bà bây giờ là tuyệt vọng của mọi tuyệt vọng. Và Chúa
đã đến trong sự tuyệt vọng tận cùng ấy, Chúa không đợi bà phải cầu xin, nhưng
tiếng khóc và nỗi đau tận cùng ấy là lời cầu xin thẳm sâu nhất đụng chạm vào
“Lòng Thương Xót” của Chúa. Chúa chạnh lòng thương bảo bà đừng khóc nữa, rồi phục
sinh người con và trao lại cho bà. Và trong đời sống thiêng liêng, hình ảnh người
thanh niên con bà góa thành Na-im còn là tình trạng của những ai đã bị chôn vùi
trong dục vọng và đã chết trong tội lỗi, cho tới khi Chúa Giê-su đụng đến “quan
tài tâm hồn” và phục hồi lại tình trạng ân sủng, giúp họ bước từ cõi chết sang
cõi sống.
Hơn thế,
lắm khi trong cuộc đời mỗi chúng ta, cũng cảm thấy mất hết tất cả: Tình yêu bị
phản bội, sống cũng như chết, không còn gì để hy vọng, tương lai mù mịt và tuyệt
vọng chán chường buông xuôi. Xin hãy nhớ rằng, trong khi ta tuyệt vọng nhất,
Chúa vẫn đang ở đó. Liệu chúng ta còn nhớ đến Chúa không? Chúng ta có buông
xuôi? Hay là cứ tự sức mình một cách vô vọng? Cũng không ít lần tưởng chừng như
Chúa vắng mặt trước đau khổ của chúng ta, chúng ta vẫn tín thác vào chương
trình của Chúa như ông Gióp, hay là trách móc, chán chường thất vọng và tuyệt vọng?
Xin hãy nhớ rằng, trong tất cả, Thiên Chúa có lý do trong chương trình của Người, mà mãi mãi vẫn là một huyền nhiệm trước mọi suy tưởng của con người, và đôi
lúc xem ra thật bất công.
*******
Lạy Chúa, lắm lúc chúng con cảm thấy như mất tất cả, mất cả điều chúng con yêu
quý nhất, và như chẳng còn gì để hy vọng, tình yêu, sự sống, tương lai… đã bị
đem đi chôn. Xin Chúa đừng bỏ rơi, nhưng đến trong sự tận cùng tuyệt vọng của chúng
con mà phục hồi tâm hồn chúng con, ban lại cho chúng con niềm vui và hy vọng.
Amen.