Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ dụ ngôn này: Nước trời giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể.
Trong số đó, có năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan. (Mt 25, 1-2)
Tiếp nối
với lời mời gọi “tỉnh thức” trong bài Tin Mừng hôm qua, bài Tin Mừng hôm
nay Nước Thiên Chúa được ví như bữa tiệc cưới, mà trong đó chỉ những ai có thái
độ tỉnh thức sẵn sàng mới có cơ hội được chú rể là Đức Giê-su dẫn vào đồng bàn
với Người trong vương quốc vĩnh cửu. Hình ảnh tiệc cưới diễn ra ban đêm và chú
rể đến không báo trước, cho thấy tính bất ngờ của cái chết cá nhân và tính bất
ngờ của ngày tận thế. Và hình ảnh năm cô
khôn năm cô khờ cùng cầm đèn đi đón chàng rể, nhưng khác nhau ở chỗ là cô khôn
mang đèn mang thêm dầu, còn cô dại thì mang đèn không dầu, là hình ảnh tiêu biểu
cho hai kiểu sống đạo của chúng ta hôm nay.
Chúng ta
cũng thế, cùng “có đạo” và tin chắc chắn sẽ có ngày phải chết, tin có ngày tận
thế, và tin Chúa Giê-su sẽ quang lâm; nhưng có đức tin (đèn) mới chỉ là điều kiện
cần, còn sống đức tin (dầu) nữa mới là điều kiện đủ để được Ơn Cứu Độ. Mang
danh có đạo mà không sống đạo thì chỉ là một kẻ hữu danh vô thực và rỗng tuếch,
có đèn đức tin đó, nhưng đèn không tỏa sáng mà đã tắt ngấm tự bao giờ. Cũng như
10 trinh nữ khi chàng rể đến đón, kẻ vào phòng tiệc người bị từ chối, nói lên một
sự phân định dứt khoát. Khi ngày cuối cùng của cuộc đời bất ngờ xảy đến, tự
mình không còn cơ hội để chọn lựa nữa, nên ai nấy phải luôn sẵn sàng: Năm cô
khôn cũng thiếp đi và họ có thể yên tâm mà ngủ, bởi họ đã cẩn thận chuẩn bị chu
đáo là lo sẵn dầu đèn để đốt; còn năm cô khờ dù có tỉnh thức thì chàng rể đến họ
vẫn ở “tình trạng ngủ” vì họ không sẵn sàng và không đủ điều kiện. Đừng tưởng
mình là người công giáo mà yên tâm có chỗ trong Nước Thiên Chúa, bởi chỉ những
ai tin và hành động theo những gì mình tin qua việc sống trọn bổn phận và thực
thi đức ái Ki-tô Giáo mới được hưởng sự sống đời đời. Thật vậy, mọi người chịu
trách nhiệm về chính mình, không ai sống đạo thay mình, không ai tin thay mình,
không ai yêu mến thay mình và không ai chọn lựa và chuẩn bị thay mình được.
Tóm lại:
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta ý thức về giờ của từng cá nhân mình phải ra
trước tòa Chúa. Đó là lúc được phân định dứt khoát và vĩnh viễn, nên không còn
cơ hội để lựa chọn về phần rỗi của mình nữa. Vì thế, chúng ta phải luôn tỉnh thức
và sẵn sàng, bởi sự lỡ làng trong công ăn việc làm chúng ta còn có thể bắt đầu
lại và có thể sửa chữa được. Nhưng sự lỡ làng trong giờ cuối cùng của cuộc đời
sẽ không còn cơ hội để làm lại và lúc đó sẽ hư mất đời đời.
******
Lạy
Chúa! Xin cho chúng con biết tỉnh thức trước những dấu chỉ của thời đại, nhận
ra Chúa hiện diện trong mọi biến cố của cuộc sống và trong tha nhân ; xin cũng
giúp chúng con biết giao hòa với Chúa và anh em, để trong ngày chung thẩm,
chúng con được Chúa ân thưởng hạnh phúc muôn đời. Amen.