Translate

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

CHÚA VẪN ĐANG HIỆN DIỆN…!


Chúa Giêsu lên trời không có nghĩa là Ngài chấm dứt sự hiện diện với chúng ta hay là vĩnh viễn xa lìa chúng ta.

Chúa Giêsu không bao giờ để chúng ta mồ côi đâu! Khi Chúa Giêsu lên trời, Ngài chỉ thay đổi cách hiện diện của Ngài mà thôi: Ngài không còn ở lại với chúng ta bằng chính thân xác Phục Sinh vinh hiển của Ngài, nhưng Ngài vẫn ở lại qua cách thế hiện diện mới với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.

Sau khi Ngài về trời Chúa Giêsu vẫn luôn hiện diện với chúng ta qua nhiều phương thế. Ngài vẫn,

- Hiện diện trong Bí tích Thánh Thể: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy” (Ga 6,56).

- Hiện diện trong Giáo Hội: “Ai nghe các con là nghe Ta” (Lc 10,16).

- Hiện diện trong Cộng đoàn: “Ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ” (Mt 18,20).

- Hiện diện trong những hành vi bác ái: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,``40).

- Hiện diện trong những người nghèo khổ, cô đơn, thất thế, bé mọn, …

- Chúa Giêsu đang ngủ trong thuyền đời của chúng ta. Khi thuyền đời chúng ta chòng chành nguy hiểm, sắp bị gió bão đánh chìm, chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện để đánh thức Chúa Giêsu dậy. Ngài sẽ ngăm đe gió bão và ra lệnh cho sóng biển – sóng buồn phiền, sóng đau khổ, sóng bất công, sóng thất vọng - phải im để chúng ta, gia đình chúng ta, cộng đoàn chúng ta, giáo xứ, giáo phận và Giáo Hội chúng ta được bình an.

KHÁT CHÚA…!



Trong đời sống siêu nhiên, có những phương tiện làm cho mầm non Nước Trời lớn lên, như là cầu nguyện, ăn chay và bố thí. Bằng cách mời gọi chúng ta thực thi những điều đó, Mùa Chay làm lớn lên trong chúng ta đức cậy trông, nghĩa là niềm xác tín rằng Thiên Chúa sẽ cho chúng ta mai sau được về cùng Chúa là người Cha đích thật, cũng như sẽ không còn “khát Chúa” nữa.

Ngày xưa Chúa Giêsu kêu khát mà không ai lưu ý. Ngày nay Ngài cũng vẫn kêu khát mà vẫn bị làm ngơ!

Ở Phi châu có những trẻ em đang chờ chết từng giờ vì đói, vì khát, và còn biết bao người nghèo khổ khác trên thế giới, thậm chí họ ở ngay bên chúng ta: Người ăn xin, người già nua neo đơn, trẻ mồ côi, người sa cơ lỡ vận, người kém may mắn, người hàm oan, người bệnh hoạn, người tật nguyền, người vô gia cư, người nghèo khó phải chạy ăn từng bữa,… Thế nhưng có thể chúng ta vẫn dửng dưng như xem thời sự trên ti-vi, qua báo chí, nghe qua radio, tất cả đều qua đi như nghe một điệu nhạc buồn rồi thôi, không chút động lòng thương cảm, không hề cầu nguyện cho họ, không hề chia sẻ với họ. Cùng lắm cũng chỉ nói: “Tội nghiệp!”. Chỉ thế thôi. Chính những con người khốn khổ đó là tiếng vọng thảm thương cấp bách của Chúa Giêsu từ trên Thập Giá giữa nắng chiều gay gắt trên đỉnh đồi Can-vê ngày nào! Chúng ta có cảm thấy mình mắc lỗi đức ái?

Chúa không đòi buộc chúng ta làm đại sự, làm việc phi thường, mà Ngài chỉ bảo chúng ta làm những điều “nho nhỏ” thôi. Thật vậy, dù chúng ta chỉ vì động lòng thương xót mà cho người khác “một chén nước lã” để giải khát thì Ngài cũng “chấm công” cho chúng ta.

Vậy, trước khi vứt bỏ các thức ăn còn sót lại trong chén của bạn, xin bạn hãy nghĩ tới những người đang lâm cảnh đói khát, thèm những thứ dư thừa của người khác mà không có. Cuộc đời có những điều nghịch-lý-thuận: Cái mà với người này là dư thừa, là đồ bỏ, là rác rưởi, nhưng với người khác rất có thể là vật cần thiết nhất cho sự sống còn!

Ước gì, trong suốt cuộc đời, nhất là cơ hội ngàn vàng là Mùa Chay này, mỗi chúng ta đều thực sự KHÁT CHÚA như tác giả Thánh Vịnh thân thưa: “Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa. Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước” (Tv 63:2).

HÃY SINH HOA LỢI CHO CHÚA...! (tt)


Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con ta.”  Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!” Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. (Mt 21, 34-39)

Chia Sẻ:

Trong Mùa Chay, Giáo Hội cho chúng ta nghe dụ ngôn những tá điền. Những tá điền này được chủ nhà cho canh tác vườn nho của mình, để đến mùa hái nho họ giao lại cho ông hoa lợi. Đây là một vườn nho được ông chủ quan tâm săn sóc. Ông đã trồng, đã rào giậu, khoét bồn đạp nho và xây tháp canh. Tiếc thay, khi ông chủ sai các đầy tớ đến để thu hoa lợi các tá điền chẳng những không nộp, mà còn hành hạ họ và giết đi (Mt 21, 35). Nhóm đầy tớ thứ hai cũng chịu chung số phận (Mt 21, 36). Nhưng ông chủ vẫn không thất vọng trước sự độc ác của các tá điền. Sau cùng, ông đã sai chính con trai mình đến với họ. Đứa con thừa tự cũng chẳng được nể vì, bị lôi ra khỏi vườn nho và giết đi.

Khi kể dụ ngôn này Đức Giêsu muốn nói mình chính là người con ấy, người Con của ông chủ vườn nho là Thiên Chúa. Ngài tiên báo về cái chết sắp đến của mình bởi tay những tá điền sát nhân là các nhà lãnh đạo Do thái giáo đương thời. Cái chết của Đức Giêsu nằm trong chuỗi những cái chết của các ngôn sứ là các đầy tớ đã được Thiên Chúa sai đến với dân Ítraen trong dòng lịch sử. Tuy nhiên, cái chết ấy đặc biệt cao quý vì là cái chết của chính Người Con. Hơn thế nữa, cái chết ấy không phải là một dấu chấm hết. Nó là cánh cửa mở ra một trang mới của lịch sử, không phải chỉ là lịch sử của dân tộc Ítraen, mà còn của cả nhân loại.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu. Giáo Hội là của Chúa. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn biết hăng say cộng tác trong công việc tông đồ để mở mang Nước Chúa.

HÃY SINH HOA LỢI CHO CHÚA...!


Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con ta.”  Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!”  Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. (Mt 21, 34-39)

Chia Sẻ:

Thiên Chúa đã yêu thương tuyển chọn và chăm sóc dân Người. Nhưng những con người bất tín, điển hình là các nhà lãnh đạo Do thái đã đưa dẫn vào con đường bội nghĩa. Người đã sai các ngôn sứ đến và các ngài đã bị đối xử tàn tệ. Cuối cùng Thiên Chúa đã sai chính Con Một của Người đến. Ngài đã bị họ xỉ nhục, đánh đòn và đóng đinh trên Thập Giá. Nhưng chính nhờ Ngài, ơn cứu độ đã được thực hiện cho muôn người. Qua cái chết của Ðức Giêsu, một dân tộc mới được khai sinh, Giáo hội được chào đời.

Cầu Nguyện:

Lạy Cha, hôm nay Ðức Giêsu cho chúng con thấy thái độ gian ác và cứng lòng của người Do thái. Phần chúng con, cũng rất nhiều khi chúng con khước từ tình yêu của Cha, và trở nên những người con bội nghĩa, khi chúng con phạm tội làm mất lòng Cha. Xin cho chúng con trong Mùa Chay này biết thực lòng sám hối và quay về với Cha để được ơn tha thứ. Amen.