Chúa Giêsu lên trời không có nghĩa là Ngài chấm dứt sự hiện
diện với chúng ta hay là vĩnh viễn xa lìa chúng ta.
Chúa Giêsu không bao giờ để chúng ta mồ côi đâu! Khi Chúa
Giêsu lên trời, Ngài chỉ thay đổi cách hiện diện của Ngài mà thôi: Ngài không
còn ở lại với chúng ta bằng chính thân xác Phục Sinh vinh hiển của Ngài, nhưng
Ngài vẫn ở lại qua cách thế hiện diện mới với chúng ta mọi ngày cho đến tận
thế.
Sau khi Ngài về trời Chúa Giêsu vẫn luôn hiện diện với chúng
ta qua nhiều phương thế. Ngài vẫn,
- Hiện diện trong Bí tích Thánh Thể: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong
người ấy” (Ga 6,56).
- Hiện diện trong Giáo Hội: “Ai nghe các con là nghe Ta” (Lc 10,16).
- Hiện diện trong Cộng đoàn: “Ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa
họ” (Mt 18,20).
- Hiện diện trong những hành vi bác ái: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong
những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”
(Mt 25,``40).
- Hiện diện trong những người nghèo khổ, cô đơn, thất thế,
bé mọn, …
- Chúa Giêsu đang ngủ trong thuyền đời của chúng ta. Khi
thuyền đời chúng ta chòng chành nguy hiểm, sắp bị gió bão đánh chìm, chúng ta
hãy cùng nhau cầu nguyện để đánh thức Chúa Giêsu dậy. Ngài sẽ ngăm đe gió bão
và ra lệnh cho sóng biển – sóng buồn phiền, sóng đau khổ, sóng bất công, sóng
thất vọng - phải im để chúng ta, gia đình chúng ta, cộng đoàn chúng ta, giáo
xứ, giáo phận và Giáo Hội chúng ta được bình an.