Trong đời sống siêu nhiên, có những phương tiện làm cho mầm
non Nước Trời lớn lên, như là cầu nguyện, ăn chay và bố thí. Bằng cách mời gọi
chúng ta thực thi những điều đó, Mùa Chay làm lớn lên trong chúng ta đức cậy
trông, nghĩa là niềm xác tín rằng Thiên Chúa sẽ cho chúng ta mai sau được về
cùng Chúa là người Cha đích thật, cũng như sẽ không còn “khát Chúa” nữa.
Ngày xưa Chúa Giêsu kêu khát mà không ai lưu ý. Ngày nay
Ngài cũng vẫn kêu khát mà vẫn bị làm ngơ!
Ở Phi châu có những trẻ em đang chờ chết từng giờ vì đói, vì
khát, và còn biết bao người nghèo khổ khác trên thế giới, thậm chí họ ở ngay
bên chúng ta: Người ăn xin, người già nua neo đơn, trẻ mồ côi, người sa cơ lỡ
vận, người kém may mắn, người hàm oan, người bệnh hoạn, người tật nguyền, người
vô gia cư, người nghèo khó phải chạy ăn từng bữa,… Thế nhưng có thể chúng ta
vẫn dửng dưng như xem thời sự trên ti-vi, qua báo chí, nghe qua radio, tất cả
đều qua đi như nghe một điệu nhạc buồn rồi thôi, không chút động lòng thương
cảm, không hề cầu nguyện cho họ, không hề chia sẻ với họ. Cùng lắm cũng chỉ
nói: “Tội nghiệp!”. Chỉ thế thôi. Chính những con người khốn khổ đó là tiếng
vọng thảm thương cấp bách của Chúa Giêsu từ trên Thập Giá giữa nắng chiều gay
gắt trên đỉnh đồi Can-vê ngày nào! Chúng ta có cảm thấy mình mắc lỗi đức ái?
Chúa không đòi buộc chúng ta làm đại sự, làm việc phi
thường, mà Ngài chỉ bảo chúng ta làm những điều “nho nhỏ” thôi. Thật vậy, dù
chúng ta chỉ vì động lòng thương xót mà cho người khác “một chén nước lã” để
giải khát thì Ngài cũng “chấm công” cho chúng ta.
Vậy, trước khi vứt bỏ các thức ăn còn sót lại trong chén của
bạn, xin bạn hãy nghĩ tới những người đang lâm cảnh đói khát, thèm những thứ dư
thừa của người khác mà không có. Cuộc đời có những điều nghịch-lý-thuận: Cái mà
với người này là dư thừa, là đồ bỏ, là rác rưởi, nhưng với người khác rất có
thể là vật cần thiết nhất cho sự sống còn!
Ước gì, trong suốt cuộc đời, nhất là cơ hội ngàn vàng là Mùa
Chay này, mỗi chúng ta đều thực sự KHÁT CHÚA như tác giả Thánh Vịnh thân thưa: “Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay
từ rạng đông con tìm kiếm Chúa. Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này
mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước” (Tv 63:2).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét