Phải
đặt tên cháu là Gio-an. (Lc 1. 60b)
Bài Tin
mừng hôm nay cho thấy việc Gioan sinh ra được Thánh sử Luca mô tả thật là ngắn
gọn, nhưng cho thấy sự can thiệp đặc biệt của Thiên Chúa nơi con trẻ
này. Trước hết, việc cưu mang và hạ sinh Gioan trong dạ của một phụ nữ đã
quá hiếm muộn là không thể được, nhưng Thiên Chúa đã dùng quyền năng thương xót
của Ngài trước hoàn cảnh hoàn toàn bất lực của con người để đem lại niềm vui lớn
lao cho con người; đồng thời qua trẻ này Thiên Chúa sẽ thực hiện lời hứa của
Ngài bằng sự chuẩn bị, sẵn sàng cho Đấng Thiên Sai đến để cứu độ dân Người. Vì
thế, Gioan sau khi sinh ra có những dấu hiệu hết sức lạ lùng và ngạc nhiên, đến
nỗi láng giềng và người thân thích không ai hiểu nổi, nhất là việc đặt tên cho
con trẻ là Gioan. Ông Gioan có một sứ mạng đặc biệt, là người đi trước dọn
đường cho Chúa đến. Ông là ngôn sứ quan trọng nhất trong khoảng giao thời giữa
Cựu Ước và Tân Ước, ông sẽ làm phép rửa và giới thiệu Đức Giêsu cho dân chúng.
Cuộc sống chay tịnh nhiệm nhặt của Gioan là lời tiên báo về con người Đức
Giêsu, Đấng sẽ đến mở ra một triều đại mới giúp cho nhân loại hiểu được rằng Nước
Thiên Chúa không phải nơi đầy vẻ xa hoa tráng lệ nhưng là vương quốc của sự
nghèo khó và yêu thương, là thời của hòa bình và công chính, của tha thứ và chữa
lành. Qua trẻ Gioan, Thiên Chúa đã bước xuống với gia đình ông Dacaria, khôi phục
và trả lại phẩm giá cho bà Êlisabét gần một đời người chịu nhiều điều tiếng của
hủ tục Do Thái vì son sẻ. Thiên Chúa đã đến với nhân loại, đến với dân tộc Do
Thái giúp họ thoát khỏi ách nô lệ của tội lỗi và sự chết. Tình thương Thiên
Chúa biểu lộ cách trọn vẹn trong con người Đức Giêsu mà ông Gioan sắp giới thiệu.
Và cho đến cuối đời, Gioan đã đổ máu mình làm chứng cho Sự Thật, làm chứng
cho Chân Lý Thiên Chúa là tình yêu. Ông là nhân vật lớn cuối cùng của Cựu Ước
và là nhân vật đầu tiên của thời Tân Ước. Ngay từ lúc tượng thai trong lòng mẹ,
trẻ Gioan đã mang một dấu ấn khác thường. Cha mẹ của Gioan là ông Dacaria và
bà Êlisabét đều son sẻ và đã qua thời sinh nở, thế nhưng Thiên Chúa đã làm
nên những điều kỳ diệu vượt sức tưởng tượng của loài người. Khi Gioan chào đời,
sự có mặt của con trẻ đã làm những người họ hàng hết sức kinh ngạc lẫn vui mừng.Theo
luật Do Thái, 8 ngày sau khi sinh, cả gia đình họ hàng họp lại làm phép cắt bì
và đặt tên cho con trẻ. Bà Êlisabét đã gọi tên con trẻ là Gioan, và ông Dacaria
cũng đồng ý như thế theo sự linh hứng của Thiên Chúa. Gioan là một cái tên chưa
từng có trong dòng họ của ông Dacaria nhưng là tên do Thiên Chúa mặc khải.
Trong Kinh Thánh, danh xưng “Gioan” có nghĩa là Thiên Chúa biểu lộ tình thương.
Thời Tân Ước, ngoài sự sinh hạ của Chúa Giêsu, thì chỉ có
Gioan là người duy nhất được Thiên Chúa sai tổng lãnh thiên thần Gabriel loan
báo về cuộc sinh hạ và truyền lệnh cho người cha đặt tên gì cho con trẻ. Theo
văn hoá Phương Đông, người nào đặt tên cho ai, thì có toàn quyền pháp lý trên vận
mệnh của người được đặt tên. Lại nữa, việc đặt tên cùng đồng nghĩa trao ban một
sứ mệnh, như trường hợp các sư phụ đặt tên mới cho đệ tử. Vì thế, việc Thiên
Chúa sai thiên thần đến loan báo sự đầu thai và đặt tên cho Gioan, nói lên việc
Gioan đã được thánh hiến và hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa ngay từ trong lòng mẹ,
đồng thời việc đặt tên cũng là trao ban cho Gioan một sứ mệnh là sẽ là Tiền Hô
cho Con Thiên Chúa nhập thể và nhập thế. Chiêm ngưỡng biến cố này, mọi Kitô hữu
cũng ý thức hơn về sự tái sinh của mình trong ngày nhận bí tích Rửa Tội, chúng
ta được sinh ra trong Giáo Hội, được phục hồi quyền làm con Thiên Chúa và nhận
một tên mới theo tên vị thánh bổn mạng. Và cũng từ đó chúng ta phải sống xứng
đáng với ơn thánh, cũng như mang trên mình sứ mạng như vị Tiên Hô của Chúa, dọn
đường cho Chúa đến với những nơi chưa nhận biết Người. Như vậy, mỗi cuộc đời
chúng ta là một kế hoạch của Thiên Chúa, đòi hỏi chúng ta phải bước đi trong niềm
tin, dù cuộc đời không thiếu những lúc tưởng chừng như không còn gì để hy vọng,
chúng ta được mời gọi tin tưởng vào Thiên Chúa, Đấng không bao giờ bỏ rơi những
ai kêu cầu Người, dù chúng ta lắm khi không hiểu được cách thức can thiệp của
Chúa, hay đã hơn một lần cảm thấy vô lý trước Lời Hứa.
Chúng ta cũng thấy là khi nghi ngờ Lời Thiên Chúa thì ông Dacaria bị câm, đến lúc ông thực hiện Lời Thiên Chúa hứa để đặt tên cho con trẻ
là Gioan thì ông lại nói được để chúc tụng Thiên Chúa. Điều này cho thấy, bao
lâu con người còn nghi ngờ Lời Thiên Chúa, là bấy lâu tâm hồn con người còn bị
đóng băng và không thể ca tụng Thiên Chúa, cũng như không thể thi hành chức vụ
“ngôn sứ” là loan báo Ơn Cứu Độ cho người khác. Tắt một lời, khi chúng ta không
có một tâm hồn đầy Chúa, thì không thể ca tụng Chúa và loan báo Tin Mừng. Như vậy,
Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy đón nhận Lời Chúa và thi hành Lời Chúa muốn
chúng ta làm gì cho Người (như ông Dacaria đã làm là đặt tên cho con theo lệnh
Chúa). Để rồi cũng như ông Dacaria, chúng ta mở miệng ca tụng Chúa và nói về
Ơn Cứu Độ dành cho muôn dân.
*****
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết sống xứng đáng với ơn
thánh, cũng như mang trên mình sứ mạng như vị Tiên Hô của Chúa, dọn đường cho
Chúa đến với những nơi chưa nhận biết Người. Amen