Translate

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

THỨ BA TUẦN II MÙA VỌNG


Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.. (Mt 18, 14)

Chúng ta đang sống trong tâm tình của mùa hy vọng và đợi chờ. Không mang nét ảm đạm của muà chay, mùa vọng bao giờ cũng thế, những ca khúc Giáng sinh vui tươi đã râm ran khắp nơi. Bầu khí thêm rộn ràng với những gian hàng trưng bán thiệp Noel, đèn ông sao, dây điện màu, dây kim tuyến lấp lánh đủ sắc màu … và những hang đá muôn vẻ. Chúng ta có lý do để vui mừng và hy vọng, vì kỷ niệm một vị Vua, vị Cứu tinh đã sinh ra cho chúng ta – không như biết bao bậc Quân vương khác đến cai trị bằng sức mạnh của vương quyền, thống lĩnh bằng gươm đao chinh chiến – Ngài là “Người cha nhân hậu, ông vua thái bình” ; Người là vị mục tử nhân lành chăn dắt đoàn chiên nơi đồng cỏ xanh tươi, bến nước trong lành và không để “mất bất cứ con chiên nào” (x. Ed 34, 13-14), và chủ đề chính của bài Tin Mừng hôm nay là Thiên Chúa yêu thương, tha thứ, đi tìm và đón nhận tội nhân trở về.

Bài dụ ngôn trong Tin Mừng hôm nay cho thấy Đức Giê-su là vị mục tử nhân lành, còn con chiên lạc thì sao? Tại sao nó lại bị lạc? Phải chăng nó đang mải mê thú gặm cỏ mà quên mất đàn bầy; Hay nó thích chạy chơi chốn lạ, rời đàn bầy mà quên mất đường về; hoặc nó đã bị sẩy chân sa hố?... Dù sao trong bất cứ hoàn cảnh nào, nó cũng là con chiên đang bị gặp hiểm nguy: thú dữ rình chực xé xác, bị thương tích cần được cứu chữa. Người chủ chiên nhân lành, yêu chiên như con; lòng lo lắng vô hạn, ông để chín mươi chín con ở lại, quên cả bản thân, tất tả, rong ruổi tìm con chiên lạc, bất chấp núi cao vực thẳm, đường đá lởm chởm, gập ghềnh… Càng gian khổ bao nhiêu, khi gặp lại lòng càng vui mừng bấy nhiêu – “Người chủ vác chiên trên vai trở về khoe với bạn bè” (x. Lc 15, 5 - 6) – Ông yêu chiên biết là ngần nào! Cũng thế, không ít người trong chúng ta cũng lạc lối bơ vơ trong những đam mê, sa lầy trong tội lỗi, đam mê của cải, thế tục và đi tìm những thứ mới lạ, đắm mình trong những sở thích cho thân xác… để rồi đánh mất Chúa và lạc lối lúc nào không hay, hoặc bị mọi thứ thế gian che khuất không tìm thấy lối trở về nẻo chính đường ngay. Tuy nhiên, Chúa vẫn đã, đang và sẽ mãi đi tìm chúng ta để chữa lành và đưa về với Hội Thánh. Đó là điều làm cho chúng ta an tâm và ngoan ngoãn cho Chúa đưa về. Tình thương vô bờ bến của Thiên Chúa luôn sẵn sàng tha thứ, đi tìm, chữa lành và đón nhận tội nhân trở về. Nếu lúc này còn những ai đang lạc bước trong tội, chúng ta đừng tuyệt vọng, hãy tin tưởng vào Chúa và đưa tay cho Người dắt về. Cả triều thần thiên quốc và Hội Thánh vui mừng vì chúng ta bỏ đường lối xấu mà cải thiện đời sống. Hình ảnh diễn tả tình yêu Thiên Chúa dành cho “kẻ bé mọn” (tội nhân) thật xúc động. Thế nhưng con người vẫn mải mê chạy theo lạc thú, đam mê trần tục, lao vào những cám dỗ hiểm nguy, có biết đâu rằng Chúa vẫn kiên nhẫn rong ruổi kiếm tìm, vì “Ngài không muốn một con chiên nào của Ngài phải hư mất” (Mt 18,14)

Hình ảnh Thiên Chúa – Đức Giê-su Ki-tô – Mục tử nhân lành là mẫu gương cách riêng cho các mục tử, nhưng cũng là tấm gương cho từng người chúng ta. Chúng ta có cách cư xử thế nào đối với những người anh em “bé nhỏ” về nhiều mặt của cuộc đời – khinh khi, không quan tâm, loại trừ hay động lòng nhân hậu xót thương, giúp đỡ, cầu nguyện…? Mỗi người chúng ta cũng có những người thuộc về mình để mà quan tâm săn sóc, chúng ta đã hết mình trong bổn phận chưa hay chúng ta chỉ tà tà chủ trương ‘măc-kê-no’, thân ai nấy lo, đèn ai nấy rạng? Mùa vọng về, chúng ta đừng để cho những rộn ràng bên ngoài làm lóa mắt và chỉ nghĩ đến những vui chơi, phù phiếm, nhưng biết dừng lại, chìm lắng lòng mình để suy nghĩ  - suy nghĩ về mục đích, ơn cứu độ đời mình; đồng thời nuôi niềm hy vọng – hy vọng, tin tưởng vào tình yêu của Thiên Chúa, hy vọng về ơn chữa lành, hy vọng vào một ngày mai tốt đẹp hơn hôm nay! Có thể hiểu thêm rằng, Tin Mừng cũng muốn nói lên trách nhiệm truyền giáo của chúng ta là những Kitô hữu. Cũng giống như trong một gia đình có người con đi lạc, thì cha mẹ già rất lo lắng, cần đến những đứa con trong gia đình phải đi tìm đứa con bị lạc trở về. Chúng ta được vinh dự làm con Chúa trong lòng Giáo Hội, chúng ta cũng có bổn phận trong tình bác ái yêu thương mà đi tìm về cho Chúa những đứa con và là anh chị em của ta đang lạc bước.

*********

Lạy Chúa Giêsu là mục tử nhân lành, xin cho chúng con biết luôn bước theo sự hướng dẫn của Chúa, làm chiên ngoan dưới sự chăn dắt và săn sóc của Chúa, để không bao giờ bị hoa thơm cỏ lạ thế gian quyến rũ làm chúng con lạc đường. Xin cũng cho chúng con có một tâm hồn quảng đại, để cùng với Chúa đưa dẫn những ai đang lạc bước trở về với Chúa và Giáo Hội. Amen.