Thầy
không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy. (Mt 18, 22b)
Ai cũng
biết tha thứ cho nhau là một điều cần thiết cho đời sống cộng đoàn,
nhưng lại là một việc vô cùng khó khăn, vì phải can đảm
vượt qua sự bất công và oan ức mà mình phải chịu. Bình thường, ai
cũng muốn được tha thứ, nhưng lại không muốn tha thứ cho người khác. Bài
Tin Mừng hôm nay muốn giúp chúng ta nhìn sự việc một cách khác. Đó là một
lời mời gọi tha thứ không ai có thể lẫn tránh được, mời gọi hòa giải
và tiếp nhận những cử chỉ làm hòa của người khác. Để đạt được điều đó,
chúng ta phải hướng về Thiên Chúa. Bị giao nộp trong tay người đời, bị
hành hạ, bị tra tấn, Đức Kitô đã tha thứ. Chỉ mình Ngài mới có thể đem
lại cho chúng ta sức mạnh và lòng can đảm để đi đến
cùng của sự tha thứ.
Hôm nay,
lời Chúa Giêsu nói với Phêrô rằng “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng
là đến bảy mươi lần bảy”, thì Người cũng đang mời gọi mọi người chúng
chúng ta biết sẵn sàng để tha thứ cho nhau, như Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Bảy
mươi lần bảy ở đây không phải là bốn trăm chín mươi hay là một con số lũy thừa
của số bảy mươi, nhưng mang một ý nghĩa tượng trưng hàm ý là tha mãi mãi – tha
không giới hạn. Thật vậy, con người thường đưa ra cho nhau những hạn định trong
mọi tương quan xã hội, kể cả phương diện đức ái. Con người đưa ra số lần tha thứ,
đưa ra điều kiện để tha thứ, đưa ra mức độ nặng nhẹ để tha thứ và phân loại đối
tượng được tha thứ… Còn Thiên Chúa thì chỉ biết tha thứ không giới hạn, bao
nhiêu lần tội nhân chạy đến với Người là bấy nhiêu lần được Người tha thứ. Tình
thương Thiên Chúa thì vô hạn như bản tính vô hạn của Người. Sự tha thứ của Người
không tính đến số lần hay phân loại. Bằng chứng là chúng ta cứ xưng hoài một tội
tái đi phạm lại dù lần trước hứa với Người nhưng lần sau lại phạm còn nặng hơn,
nhưng Thiên Chúa chỉ biết lúc chúng ta đến với Người và tha thứ cho chúng ta. Liền
sau lời mời gọi tha thứ không giới hạn là lời dạy của Chúa Giêsu về điều kiện để
được Thiên Chúa thứ tha qua dụ ngôn “con nợ không biết thương xót”. Dụ
ngôn phản ảnh bản tính của con người vốn muốn được tha thứ nhưng đến lượt mình
lại khó tha thứ cho nhau. Khi kể cho chúng ta dụ ngôn này, Chúa Giêsu muốn cho
thấy chúng ta mắc nợ với Thiên Chúa như thế nào. Món nợ khổng lồ phải trả ấy
cũng chỉ là một nét phác họa của những gì diễn ra giữa Thiên Chúa
và chúng ta. Trước mặt Ngài, tất cả chúng ta là những con nợ muôn đời
không thể trả nỗi; thế mà khi chúng ta cầu xin, chẳng những Ngài không bằng
lòng với việc khất nợ cho chúng ta, mà Ngài còn đi xa hơn là tha
thứ hết cho chúng ta. Tất cả cũng vì tình yêu bao la của Ngài đối với
chúng ta, được Mát thêu diễn tả bằng kiểu nói “động lòng thương xót”.
Đó là một cụm từ thường xuyên được dùng để nói về Chúa Giêsu,
như khi Ngài đứng trước mặt một người bệnh, một người phung cùi, một người
bất tọai. Khi con tim lên tiếng thì tình yêu vượt thắng tất cả. Sự tha thứ được
ban cho là để mở ra một tương lai cho người không còn con đường nào khác. Nhưng
Ngài chỉ có thể tha thứ cho chúng ta với một điều kiện:
Đó là chúng ta phải minh chứng lòng độ lượng của chúng ta đối
với anh em mình. Một trăm đồng mà bạn mắc nợ anh ta, là điều
vô nghĩa so với món nợ khổng lồ mà anh ta phải trả. Chính vì lẽ đó mà đến phiên mình anh ta cũng phải tha
nợ cho bạn để nối kết lại tình bạn. Sự tha thứ ấy lẽ ra phải tạo cơ hội
cho một bắt đầu mới trên những nền tảng mới.
TÓM LẠI: Tha thứ, thật ra là rất khó,
nhưng lại là một phương thế tuyệt hảo nhất có thể hoá giải được những mâu thuẫn
giữa người với người. Vì khi không tha thứ cho nhau và mang trong mình sự hận
thù, thì chính chúng ta khổ trước, ăn không ngon ngủ không yên vì tức giận ấm ức,
trằn trọc nghĩ kế trả đũa… Nhưng khi chúng ta tha thứ thì không phải lo nghĩ gì
và tâm hồn thanh thản. Tha thứ thì chúng ta không còn kẻ thù mà lại được
bạn hữu. Có thể nói, tha thứ lại là một cách trả thù ngọt ngào nhất mà đối
phương không ngờ, và làm cho chính đối phương dằn vặt vì nhận ra chính họ sai
khi xúc phạm đến một người tốt, cuối cùng làm cho đối phương cảm kích và thay đổi
thái độ.
********
Lạy
Chúa, xin cho chúng con biết khiêm tốn nhận ra mình cũng đầy yếu đuối và giới hạn,
để từ đó dễ cảm thông và không lên án tha nhân. Xin cũng cho chúng con luôn biết
sẵn sàng tha thứ cho những ai xúc phạm đến mình, để chúng con cũng được Chúa thứ
tha tội lỗi. Amen.