Translate

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

MUỐI ĐẤT VÀ ÁNH SÁNG TRẦN GIAN (Mt 5,13-16 )



1. Các con là muối đất

Muối có những công dụng nào? Muối là một sản phẩm không thể thiếu trong đời sống con người. Muối vừa làm phân bón cho đất đai màu mỡ; vừa làm gia vị cho các món ăn thêm thơm ngon đậm đà; vừa bảo quản thực phẩm cho khỏi hư thối. Muối còn được dùng để trị bệnh: đắp vào chỗ trặc gân, bong gân; muối sát trùng, để giúp tiêu hóa, để lưu giữ và chuyển tải I-ốt, ngăn ngừa bệnh tật.

Muốn cho những công dụng này tác dụng được thì muối cần phải như thế nào? Cần phải mặn và hòa tan. Vị mặn của muối là yếu tố quan trọng. Mặn thuộc về bản chất của muối. Phải chấp nhận hòa tan nhưng không đánh mất chính mình. Cũng như Đức Giêsu, qua mầu nhiệm Nhập thể, Ngài hòa nhưng không đánh mất chính mình, vì Ngài không thể phạm tội.

Khi Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng chính anh em là muối đất thì Ngài muốn nói gì? Chúa muốn các môn đệ ý thức tầm quan trọng của họ trong thế gian.

- Ướp: đặc tính muối của người môn đệ là muối cho người khác.

- Nêm: không có các môn đệ, trần gian sẽ u buồn, không có hương vị vì đời vô nghĩa. Không phải chỉ những người đã rửa tội mới là muối cho đời, nhưng là những người nghe và giữ lời Thiên Chúa, người sống yêu như Chúa sống.

Muốn sống như thế người môn đệ phải làm thế nào? Đừng có nhạt đi, phải trung tín với chính mình và với sứ điệp Tin Mừng. Vị mặn là bản chất của muối, nếu mất vị mặn thì không còn là muối. Khi đánh mất bản chất của mình, nó cũng hoàn toàn trở nên vô dụng. Người môn đệ không còn vị mặn là đánh mất bản chất tông đồ của mình.

Tại sao nói muối nhạt đi? Có hai cách giải thích:

- Giải thích hình ảnh theo muối bẩn đã được lấy vào thời Chúa Giêsu ở phía Tây Nam biển chết. Loại muối màu xanh nhạt này có pha trộn thạch cao và vôi, dễ biến thành bùn không dùng được vì bị ẩm ướt. Người ta còn gọi đó là muối nhưng thực ra không còn là muối.

- Cách giải thích thứ hai: Đức Giêsu gợi lên một hình ảnh không thể có, để làm cho ta chú ý hơn đến điều nghịch lý của một môn đệ đã đánh mất cái tạo nên chính bản chất môn đệ của mình.

2. Các con là ánh sáng trần gian

Ánh sáng là gì? là một loại vật chất mà nhờ nó, con người nhận thấy các sự vật xung quanh mình. Ở những nơi tối, người ta càng cần đến ánh sáng và càng nhận thức rằng ánh sáng rất cần cho cuộc sống. Có thể nói, không có ánh sáng, không thể có sự sống. Chính vì thế, ngày thứ nhất trong công trình sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên ánh sáng. Khi có ánh sáng, người ta không thể che giấu được vật gì, tốt cũng như xấu.

Ánh sáng có những công dụng nào? Thấy, vui, đem lại sự sống, làm cho thấy những cái muốn cho thấy và cả những cái không muốn cho thấy.

Muốn phát huy tác dụng ánh sáng phải như thế nào? Phải để trên cao soi cho mọi người không trừ ai. Trong Kinh Thánh, ánh sáng thường có nghĩa mạc khải Thiên Chúa là Đấng Cứu độ.

Chúa muốn nói gì khi nói các con là ánh sáng thế gian? Ngài muốn các môn đệ ý thức vai trò của mình. Vai trò làm cho người ta thấy Thiên Chúa và làm cho họ có niềm vui.

Làm thế nào để thực hiện vai trò này?

- Phải sống như con cái ánh sang.

- Phải được để trên cao.

3. Những điều cần học qua hai hình ảnh “muối cho đời” và “ánh sáng cho trần gian”.


Muối thì thấp hèn, âm thầm và khiêm tốn, nhưng làm cho bữa cơm thêm thơm ngon đậm đà. Ánh sáng thì rực rỡ, huy hoàng. Ánh sáng soi cho người ta thấy rõ đường đi, cho con người nhận ra nhau, cho quan hệ giữa người với người thêm trong sáng chân thành. Để được như thế, cả muối và ánh sáng đều phải chịu hao mòn, hy sinh mới thực sự có ích cho đời. Muối tan dần đi, ngọn đèn ngày càng hao mòn. Vậy, lý do tồn tại của cả hai là để đem lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác. Nếu muối không mặn và đèn không sáng thì không có ích gì nữa, chỉ nên vất ra đường phố cho người ta chà đạp và khinh bỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét