“Thế
hệ này là một thế hệ gian ác; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy
dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na.” (Lc 11,20)
Người
ta, có khi cả chính chúng ta nữa, thường nghĩ rằng, khi thấy điều
lạ lùng thì sẽ tin. Nhưng kinh nghiệm thực tế cho chúng ta biết,
nhìn thấy không tất yếu dẫn đến lòng tin: Con cái Israel chứng kiến mười dấu lạ,
nhưng vừa ra khỏi Ai Cập gặp thách đố đã kêu:
“Bên Ai Cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết
trong sa mạc?”, Thiên Chúa đã làm dấu lạ lớn hơn nữa cho họ, đó là mở đường
đi ngay trong lòng biển cả (x. Tv 77, 20-21). Nhưng khi vừa đi qua Biển Đỏ khô
chân, vào sa mạc thiếu nước, họ tiếp tục kêu; và sẽ còn kêu hoài, mỗi khi gặp
khó khăn thử thách. Cũng vậy, các vị kinh sư và Pha-ri-sêu chứng kiến Đức
Giê-su làm dấu lạ, nhưng họ lại nói: đó là nhờ tướng quỉ Bêendêbun; họ chứng kiến
Ngài chữa lành, thì họ dựa vào lề luật để lên án Chúa. Dưới chân Thập Giá, họ vẫn
cứ đòi dấu lạ: “Xuống khỏi Thập Giá đi, để
chúng ta thấy, chúng ta tin”. Hơn thế nữa, dấu lạ không tất yếu dẫn đến
lòng tin, vì dấu lạ tự nó rất khó xác minh; hơn nữa, nếu có dấu lạ thực sự, thì
dấu lạ chỉ xảy ra một lần hay vài lần, tại một nơi và trong một thời điểm nhất
định. Bởi vì, chẳng lẽ, ngày nào Chúa cũng phải làm dấu lạ cho chúng ta tin?
Trong khi tin, là tin ở mọi nơi và mọi lúc, tin suốt đời; tin là một quà tặng,
là đặt đời mình vào tay người khác, vào tay người bạn đời, vào tay Hội Dòng,
vào bàn tay của Chúa; tin những khi có dấu lạ, và tin cả khi không có dấu lạ,
khi đầy khó khăn thử thách, như lời Thánh Vịnh nói: “Tôi đã tin cả khi mình đã nói: ôi nhục nhã ê chề”. Và như chúng ta
có kinh nghiệm, những ngày không có dấu lạ, những ngày bình thường, những ngày
thử thách và đau khổ mới là nhiều trong cuộc sống của chúng ta. Nhưng kinh nghiệm
đức tin cũng cho chúng ta thấy rằng, khi tin rồi, chúng ta sẽ có một tâm hồn biết
chiêm ngắm, nhận thấy cái gì cũng lạ.
Bài Tin
Mừng hôm nay là một trong những cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và người Do
Thái. Cuộc chạm trán xảy ra này được Thánh Sử Luca đặt vào chương IV nói về việc
Đức Giêsu lên Giêrusalem. Trong hành trình lên Giêrusalem, người Do Thái đòi
Chúa Giêsu làm một dấu lạ từ trời (x. Lc 11, 16), vì họ quan niệm dấu lạ là những
kỳ công Thiên Chúa thực hiện như trong thời Môsê và thời ngôn sứ Êlia. Ở đây
Chúa Giêsu nói về dấu lạ của ngôn sứ Giôna, một dấu lạ đã xảy ra trong thời Cựu
ước. Ngay câu đầu của bài Tin Mừng, chúng ta đã thấy mục đích và đối tượng mà
Chúa Giêsu nói về dấu lạ ngôn sứ Giôna. Có một đám đông người Do Thái, họ tụ họp
đông đảo quanh Chúa Giêsu. Chúa Giêsu gọi họ là “Thế hệ gian ác”. Họ vây quanh
Chúa Giêsu chỉ để xin một dấu lạ. Nhưng Chúa Giêsu khẳng định : họ sẽ không thấy
một dấu lạ nào khác ngoài dấu lạ ngôn Giôna. Người dân thành Ninive đã đón nhận
lời rao giảng của tiên tri Giôna bằng việc sám hối ăn năn, còn nữ hoàng Phương
Nam đã bỏ việc triều đình, không ngại đường xa để đến lắng nghe sự khôn ngoan của
vua Salomon. (x. Lc 11, 30-31) Còn chúng ta thì sao? cho dù từ trong sâu thẳm vẫn tin có Thiên
Chúa, vẫn đủ khôn ngoan để phân định điều tốt điều xấu, điều nên làm hay không
nên làm, nhưng quả cấm vẫn hái. Vẫn khước từ lời kêu gọi sám hối khi ngại tuân
giữ, hoặc không muốn dứt bỏ một thói quen, một đam mê xấu nào đó trong những điều
rao giảng của Chúa Giêsu hoặc của Giáo hội Ngài. Làm điều xấu vẫn thấy hổ thẹn,
nhưng nhiều người vì ham lợi lộc vật chất, ham thú vui mau qua vẫn cố tình giả
điếc làm ngơ để được sống theo đam mê xác thịt của mình. Nhiều người vẫn không
chế ngự được bản thân, nên vẫn sa đi ngã lại trong những tội lỗi của đam mê lầm
lạc. Lạy Chúa Giêsu, trong tình yêu nhân loại, con thấy không gì đau khổ cho bằng
nghi ngờ và từ chối tình yêu của nhau. Và từ đó con hiểu được phần nào Chúa rất
khổ tâm vì con lòng chai dạ đá. Chúa yêu thương con và đã hiến trọn cuộc đời của
Chúa để biểu lộ tình yêu của Chúa Cha đối với con. Tin Mừng của Chúa, Lòng
Thương Xót tha thứ của Chúa, tình yêu Chúa rong ruổi đi tìm những con chiên lạc
và bênh vực an ủi những kẻ khổ đau bé nhỏ, cuối cùng là sự hy sinh hiến mạng sống
vì người mình yêu. Tất cả đều là lời mời gọi, là dấu chỉ biểu lộ tình yêu Chúa
dành cho con. Thế mà lạy Chúa, con chưa nhận ra lời mời gọi của tình yêu. Con vẫn
khép lòng và nhắm mắt như những người Do Thái xưa. Xin cho mỗi người chúng ta
biết nghe theo lời Chúa dạy mà ăn năn sám hối tội lỗi, trở về với Chúa trong
mùa chay thánh này, để khỏi bị Chúa quở phạt, mà được Chúa thương tha thứ cứu rỗi.
Lạy Chúa, đối với những người thực tình yêu mến, tất cả đều có ý nghĩa, mọi biến
cố đều là lời mời gọi, mọi sự kiện đều là tiếng nói. Đã bao lần Chúa dùng lời
Tin Mừng, lời giáo huấn của Hội thánh, lời của cha mẹ, con cái, anh chị em, để
mời gọi con. Đã bao lần Chúa để xảy đến cho con những biến cố vui buồn sướng khổ
để nhắc bảo con, nhưng con chẳng muốn thấy, chẳng thèm nghe, mà chỉ đổ xô chạy
tìm những phép lạ hay những tin giật gân của dư luận. Lạy chúa, nếu con thiếu
tình yêu, thì bao nhiêu dấu lạ cũng chẳng đủ cho con. Xin Chúa ban cho con một
tấm lòng thành để con đón nhận Chúa và tin yêu Chúa. Xin Chúa cho con được thật
tình yêu Chúa, một tình yêu.
*******
Lạy
Chúa, trong cuộc sống chúng con hiện nay, có biết bao lần chúng con “bưng tai,
bịt mắt” trước Lời Chúa, trước những biến có dấu chỉ của thời đại. Chúng con chỉ
lo sợ lúc đó, sau đấy lại “quay về đường cũ”. Vì thế, Giáo Hội là người mẹ khôn
ngoan đã cho cử hành Mùa Chay hàng năm, để chúng con nhận ra con người yếu đuối,
tội lỗi mà ăn năn trở về với Chúa. Xin cho chúng con biết sám hối thực tâm, biết
nhận ra đâu là ý Chúa muốn chúng con thực hành, và nhất là biết nhận ra và suy
phục Đức Giêsu là Thiên Chúa và là Đấng Cứu độ chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét