Translate

Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

THỨ BA TUẦN IV THƯỜNG NIÊN

Người nói với bà ta : “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.” (Mc 5, 34)

Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Chúa Giêsu đến nhà ông Giairô là trưởng hội đường để chữa cho con gái của ông được sống lại. Câu chuyện bị gián đoạn bởi trên đường đi xảy ra việc xuất hiện một phụ nữ bị bệnh loạn huyết lẻn vào đám đông vây quanh Chúa Giêsu để chạm và Người. Xuyên suốt tường thuật nổi bật lên chứng từ niềm tin của hai nhân vật và Chúa Giêsu đã ra tay thực hiện điều họ ao ước bởi niềm tin của họ. Thật vậy, để củng cố lòng tin cho mọi người, Đức Giêsu đã thực hiện hai phép lạ cùng một lúc. Cả hai phép lạ đều diễn tả sức mạnh của lòng tin. Giữa lúc thập tử nhất sinh,giữa đau khổ và cái chết,con người như rơi vào bế tắc, chỉ có lòng tin như ánh sáng hy vọng giúp họ vượt qua tất cả và được sống. Trong hai phép lạ cùng có một sự “đụng chạm”. Người đàn bà đưa tay chạm đến áo Đức Giêsu và được khỏi bệnh, còn Đức Giêsu tiến đến cầm lấy tay đứa trẻ và em đã được cứu sống. Sự “đụng chạm” của người đàn bà biểu hiện lòng tin mãnh liệt, còn Đức Giêsu “đụng chạm” là do lòng thương cảm sâu sắc. Hai “đụng chạm” gặp nhau tạo nên một điều kỳ diệu đó là phép lạ.

Hành động của người đàn bà cho chúng ta kinh nghiệm về sự yếu đuối của thân phận con người. Sau mười hai năm dài mang trong mình chứng bệnh phụ nữ, bà đã vái tứ phương mà vẫn tiền mất tật mang, hơn nữa bà còn phải chịu nhiều thiệt thòi bởi quan niệm hẹp hòi rẻ rúng đối với phụ nữ trong xã hội Do Thái.Đặc biệt đối với người phụ nữ bị nhơ uế không được giao tiếp và đụng chạm đến người khác. Nhờ lòng tin, bà đã can đảm vượt qua những định kiến về văn hóa luật lệ để tiến tới sờ vào áo Chúa Giêsu và bà đã được khỏi bệnh. Như vậy, đức tin đôi khi cần một sự can đảm và liều lĩnh, vượt trên mọi mặc cảm và cả sự nguy hiểm để được chạm vào Chúa Giêsu. Mọi người chúng ta muốn đến được với Chúa rất cần một sự can đảm và liều lĩnh, nhất là khi chúng ta đang sống trong sự bi đát của tội lỗi, sống tách biệt với cộng đoàn đã lâu năm, bị mọi ngăn trở xã hội và cả tôn giáo tạo nên ngăn cản chúng ta đến với Chúa. Hãy can đảm đứng lên, mau chạy đến bí tích hoà giải để được Chúa chữa lành thương tích linh hồn, để hoà nhập với cộng đồng. Hãy chạy đến bí tích Thánh Thể để tâm hồn được chạm đến Chúa Giêsu và sinh lực từ Thánh Thể sẽ phát ra làm cho chúng ta nên mạnh mẽ. 

Còn ông Giaia dù là trưởng hội đường có địa vị trong xã hội nhưng ông đã đến sụp lạy xin chữa lành cho con gái ở nhà, Chúa Giêsu lại lên đường đi với ông về nhà. Quãng đường không biết bao xa, nhưng vì đám đông đi theo chen lấn, và xuất hiện một bà bị loạn huyết chen vào ‘phá đám’ nên chưa đến nơi thì có người đến báo là con ông Giairô đã chết. Có lẽ lúc này đức tin của ông trưởng hội đường bị đặt trước một thử thách rất lớn bởi lẽ ra Chúa Giêsu đã có thể đến sớm hơn để “bệnh nhân không chết nếu bác sĩ Giêsu đến kịp”. Thế nhưng Chúa Giêsu đã vội trấn an: “Ông đừng sợ, cứ vững tin!”. Và vì vững tin mà con gái ông Giairô đã được Chúa cho hồi sinh. Cũng vậy, hành trình đức tin của mọi Kitô hữu chúng ta là một chặng đường dài, đôi khi còn bị gián đoạn với bao yếu tố ngoại cảnh mà chúng ta không lường trước được, thậm chí có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng nếu chúng ta vững chí như ông Giairô thì sẽ được cứu độ. Quả thế, lòng tin đã phá tan mọi khoảng cách, đã thôi thúc dẫn dắt ông đến với lòng thương xót của Thiên Chúa và con gái ông đã được cứu chữa. Như vậy điều kiện để phép lạ xảy ra đó là lòng tin cùng với lời cầu xin khiêm tốn.

Trong đời sống thiêng liêng, có những lúc chúng ta cảm thấy như đang bước đi giữa đêm tối mịt mù, đang bị nhấn chìm bởi bao khó khăn chồng chất. Đau khổ và cái chết luôn là gánh đè nặng trên thân phận con người khiến chúng ta dễ dàng chán nản thất vọng. Đức tin chi phối mọi hành động của chúng ta. “Đức tin làm cho chúng ta thấy rằng: ngoài việc làm đẹp lòng Chúa thì tất cả chỉ là hư không; đức tin làm cho chúng ta thấy sự yếu đuối của ta trước vẻ cao cả của Thiên Chúa. Đức tin giúp ta dám làm tất cả những gì đẹp lòng Chúa mà không do dự, không hổ thẹn, không sợ hãi và không chùn bước” (Cha Charles de Foucauld). Khi đã tin tưởng tuyệt đối vào Chúa chúng ta có đủ sức mạnh thắng vượt con người yếu đuối của mình mà vươn lên đến sự hoàn thiện.

Tóm lại, qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa dạy chúng ta luôn vững tin vào Chúa dù gặp phải bao khó khăn thử thách. Đức tin được rạng ngời nhờ sự thanh luyện gian nan và trường kỳ. Đức tin đòi hỏi một sự can đảm liều lĩnh và một sự kiên nhẫn vững tâm, để nhờ đó chúng ta mới đạt đến chân lý cuối cùng là Ơn Cứu Độ.

*********

Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm bước theo Chúa giữa những thử thách đau thương của cuộc đời. Xin cũng cho chúng con biết năng chạy đến với bí tích hoà giải để được Chúa chữa lành bệnh tật thiêng liêng trong tâm hồn chúng con. Amen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét