Lời Chúa Chúa Nhật V thường niên năm A cho chúng ta thấy bản chất của người Kitô hữu không phải là những gì cao xa nhưng chỉ là những hạt muối bé nhỏ hay chỉ là một chút ánh sáng lẻ loi. Thật bình thường và cũng thật tầm thường nhưng lại thật hữu ích cho đời sống con người. Không có muối làm sao có những bữa tiệc thơm ngon mặn mà. Không có ánh sáng làm sao con người có thể nhìn ngắm những vẻ đẹp muôn màu của vũ trụ mà Thiên Chúa đã dựng nên.
Muối thì thấp hèn, âm thầm và khiêm tốn.
Nhưng muối làm cho người phụ nữ nội trợ thêm rạng rỡ niềm vui, cho bữa cơm gia
đình thơm ngon đậm đà.
- Ánh sáng thì rực rỡ, huy hoàng. Ánh sáng soi cho người ta
thấy rõ đường đi, cho con người nhận ra nhau, cho quan hệ giữa người với người
thêm trong sáng chân thành. Mọi mối quan hệ còn ở trong bóng tối, thì đó chỉ là
những mối quan hệ bất chính và tội lỗi.
Nhưng thân phận cả hai đều phải chịu hao mòn hy sinh thì mới
thực sự có ích cho đời: muối tan dần đi, ngọn đèn ngày càng lụn xuống. Lý do
tồn tại của cả hai là để gây tác động tốt : nếu muối không mặn và đèn không
sáng thì không có ích gì nữa, chỉ nên vất ra đường phố cho người ta chà đạp và
khinh bỉ.
Thân phận và hoàn cảnh của mỗi Kitô hữu khác nhau : có người
âm thầm hèn mọn như hạt muối, có người rực rỡ huy hoàng như ánh sáng. Nhưng mọi
người đều có sứ mạng phải tác động tốt lên môi trường mình sống. Không tác động
tốt thì không còn là Kitô hữu nữa.
Là muối đất, là ánh sáng thế gian, hơn ai hết, Kitô hữu
chúng ta cần phải thắp sáng lên niềm hy vọng bằng cuộc sống tỏa lan tình người.
Dù chỉ là một ngọn đèn mù mờ giữa biển khơi, cho dù phải đương đầu với biết bao
sống gió nhưng vẫn phải giữ cho ngọn đèn đó cháy sáng, vì biết đâu xa xa ngoài
khơi vẫn còn có ai đó đang cần một chút ánh sáng để định hướng vào bờ.
Mỗi người chúng ta cũng được Chúa mời gọi để thắp sáng cuộc
đời kẻ khác. Mỗi người đều có một khả năng cá biệt để thắp sáng niềm tin cho
anh chị em chúng ta và ướp mặn trần gian bằng tình yêu thương bác ái và cảm
thông. Vì:
“Làm thân cây nến vào
đời
Càng tiêu hao cháy,
càng ngời vinh quang”
Nhưng tiếc thay, vì lười, vì ích kỷ, vì hèn nhát, ngọn đèn của
chúng ta lu mờ dần đi và có khi tắt ngấm. Vì thiếu bác ái, thiếu lòng nhân từ
nên những ai tiếp xúc với chúng ta đều cảm thấy mặn chát, khô cằn thiếu sức
sống vui tươi.Xin Chúa giúp chúng ta dám hy sinh và từ bỏ mình mỗi ngày để trở
nên ánh sáng và muối men cho đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét